Chỉ Là Giấc Mơ Qua.

1165
Một thuở vàng son của ngọc ngà
Bây giờ gió thổi quyện bay xa
Thời gian tất cả đều tan vỡ
Kỷ niệm bao nhiêu đã xóa nhòa
Bởi Cúc trong vườn vừa chớm nụ
Nhưng Đào dưới nắng vội tàn hoa
Do cơn mộng lỡ thôi đành vậy
Nhìn giấc mơ xưa cũng chỉ là..!

Tphạm

Gởi Sầu Theo Lá.

1164
Chiều nay trở lại áng mây vàng
Nắng nhẹ hôm nào đã đổ sang
Những nụ tầm Xuân còn thổn thức
Cành hoa bạch Cúc vẫn mơ màng
Tàn canh vẫn mộng hoài đeo đuổi
Dở cuộc sao hồn mãi nặng mang
Gõ nhịp chân buồn đi dưới phố
Sầu theo lá úa rụng bên đàng.

Tphạm

Hãy Đến Bên Nhau.

1163
Vạn nẻo giờ đây tỏa nắng vàng
Như mừng vội chuyển đón xuân sang
Bầy ong kiếm mật bay muôn ngả
Lũ bướm tìm hoa lượn khắp đàng
Bởi lẽ hương thầm chưa mở cửa
Nên rồi mộng thắm đợi qua trang
Thôi đừng có giận tình nhân hỡi
Hãy đến bên nhau kẻo muộn màng

Tphạm

Dấu Nơi Nao

1162
Ngang trời mới rụng một vì sao
Bỗng nhớ tình xa của dạo nào
Ngỡ cạn nhưng lòng đang thổn thức
Nên đầy bởi dạ mãi xôn xao
Rừng cây đợi gió âm thầm vỗ
Biển sóng chờ trăng nức nở gào
Ký ức hương về bay khắp nẻo
Đem sầu chẳng biết dấu nơi nao.

Tphạm

Chỉ Mỗi Ta.

1161
Bảng lãng trời chiều chút nắng pha
Hương lan thoáng dịu tỏa quanh nhà
Màu thay lá thắm trên nhành liễu
Tiếng lạc chim buồn dưới cội hoa
Bởi đã không duyên rồi cũng thế
Thì thôi chẳng nợ chỉ như là
Ngày xưa gặp gỡ thành cơn mộng
Bóng đổ đường về lại mỗi ta

Tphạm

Trong Giọt Hương Xuân .

1160
Mùa Đông đã sắp sửa xa rời
Mưa cũng không còn nặng hạt rơi
Gió gõ xôn xao ngoài liếp cửa
Mây bay vội vã ở chân trời
Nhớ thương mỏi đợi đang tìm tới
Hạnh phúc mong về mãi chẳng ngơi
Bởi giọt hương lòng thêm chất ngất
Chờ xuân rộn rã ghé bên đời.

Tphạm

Quỳnh Dao Lạc Lối.

1159
Đường xưa Hoàng Lạc trải lên đầy
Phố cũ cho người quyến luyến đây
Mãi nhớ vai nghiêng dòng tóc mượt
Còn thương bóng đổ dáng ai gầy
Tưởng rồi sẽ ở bên lòng Nguyệt
Nhưng bỗng quay về giữa đám mây
Nào biết bao giờ hương trở lại
Quỳnh Dao lạc lối chẳng xum vầy.

Tphạm

Ngóng Xuân Về Phố Cũ.

1158
Ngàn sương phố núi vẫn mơ màng
Cách biệt sao hồn cứ nặng mang
Nhớ sợi len đan màu Phượng tím
Thương ai tóc lẫn phấn Thông vàng
Ra đi bỏ lại thời xa vắng
Để ở đây còn nỗi vọng vang
Đông sắp qua rồi nên rét ngọt
Cho xuân ngóng đợi xếp thêm hàng.

Tphạm

Hanh Hao.

1157
Thôi thì cũng chỉ giấc chiêm bao
Vẫn nhớ môi thơm một độ nào
Để mãi dư âm theo nắng gió
Cho còn mộng mị với trăng sao
Rồi khi trắc trở tìm đường đến
Chợt bỗng hoang vu chặn lối vào
Cuối bến sông Tương người đứng đợi
Nghe tình dạo ấy đã hanh hao.

Tphạm

Như Giấc Mơ Qua.

1156
Bóng nắng rơi đầy bên ngưỡng cửa
Đào xuân nở rộ dưới hiên nhà
Chân mây đã chuyển xanh màu nước
Ruộng rẫy thay dần đỏ sắc hoa
Cố giữ thời gian nhưng chẳng thể
Buông trôi kỷ niệm kệ như là
Cây Hòe* giấc điệp còn lưu luyến
Theo gió nên rồi mộng cuốn xa

Tphạm

Tphạm

Bút lực: 1192

Trang 1/1167